Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

28/05/2012 : Nhiều âu lo

Một ngày với nhiều vấn đề về cảm xúc.

Hôm nay có Gì + cậu trông mẹ. Mình về đi làm từ sáng, chị chở Cậu vào. Xong rồi đưa mẹ đi chụp lại phổi để xem lại cái mủ ở trong phổi nó ntn.? Xong rồi chị về thu tiền nhà và nấu ăn.

Buổi sáng sau khi đi chụp về thì mẹ được bác sỹ Trưởng khoa tiếp tục nặn mủ. Mỗi lần nặn là 1 lần đau nên mẹ dựa vào đấy lại lười ăn. Cả ngày hôm nay nhìn chung là ăn ít. Được 2 thìa cơm, mấy thìa bún thôi..

Mủ có màu giống màu đờm, nhưng nó chảy ra như nước chứ ko đặc. Kết quả thì đến bây giờ mình cũng chưa rõ vì chưa gặp đc bác sỹ nhưng khả năng là còn nhiều. Họ có chỉ định đi mua thuốc bôi vào..

Chiều đi làm về mình vs chị xuống chỗ 1 bà cô xem bói ở Thái Hà. Bản thân mình có duy tâm nhưng k dị đoan. Ba bảo đi cùng thì mình cũng đi cùng, chỉ nghe để tham khảo. Chị mình thì rất tín ngưỡng. Cô này tầm tuổi chị, khoảng 40 tuổi, nhà 4 tầng, đi SH, nghe bảo đông người lắm. Lúc mình đến thì bà cô bảo k xem nữa, đi ăn uống gì đó, nhưng có lẽ nể chị gái mình nên xem. Cô ấy bói bài. Mình bốc bài rồi thì xóc bài theo tuổi mẹ. Cứ làm theo thôi.

Trước khi xóc thì có hỏi mình là mẹ ốm đã mổ chưa?
- Dạ mẹ em mổ rồi
- Mẹ em bị ung thư, mà là ung thư nội tạng ( Cái này thì mình làm thầy mình cũng đoán đc. Mổ thì chỉ có nội tạng mới mổ chứ, ung thư thì mới lo lắng mới hỏi cô chứ.)
- Dạ vâng
- Ung thư gì đây? Dạ dày ah?
- Dạ ko, phổi ạ.
- Ung thư phổi, bị khoét 1 góc đúng ko?
- Vâng ( thật ra thì cắt 1 lá nhưng mình cứ vâng đã )
- Mẹ em qua rồi nhưng chưa xong đâu. Năm nay là tận số rồi. Mổ vào tháng mấy?
- Dạ tháng 4 dương lịch?
- Là tháng 3 âm lịch phải ko?
- Vâng
- Chết thật, sao lại mổ tháng này.
- Dạ thì bác sỹ bảo mổ càng sớm càng tốt. Nên gia đình cho mổ ạ chứ có biết đâu tháng nào tốt xấu hả cô!!
- Mổ tháng này thì hạn tháng 6, 7  là rất nặng. Tầm tháng 6 âm lịch. Cô nói thẳng là bà k qua được.
- Vâng
- Còn hỏi gì nữa ko?
- Dạ hỏi chị gái em đã sang tiểu được chưa? Vì nguyện vọng của mẹ em là sang tiểu đc cho chị? Chị gái em mất 2001, sinh năm 1977.
- Ko được. Ko bốc được. 2 năm nữa. Mà 2 năm nữa thì lại phải đợi mẹ em. Trừ phi mẹ e hỏa táng thì 2 năm nữa bốc được...

........

Đến lúc ra đến cổng thì cô bảo là 
- Theo cô là nên đưa mẹ về luôn trong 1 2 ngày tới, vì cô đang sợ 3 ngày tới, từ 8 - 10 sáng or 8 - 10h tối có nguy kịch.
- Dạ vâng, để chị em em về bàn với gia đình đã.

............

Thật sự thì mình k hoàn toàn tin nhưng cũng rất sợ. Có thể mẹ chỉ tính bằng tháng là đúng. Vì bệnh của mẹ ở giai đoạn này + tuổi già và các bệnh lý khác. Tối vào thì vẫn bth vs mẹ, nhưng chị thì gọi điện về cho ba kể lại sự việc như thế. Ba khá là lo và bảo mang về nhà chứ đừng để mẹ mất ngoài này. Thấy chị ngồi nói chuyện vs Gì khá nhiều. Ko thấy ai ở bên nên mẹ hỏi, mình phải bảo là chị đi ăn, gì đang nc điện thoại còn cậu đang hút thuốc ngoài kia. 

Lát sau mình có gọi điện về nc với Ba về tình hình của mẹ. Thấy giọng Ba khá là run và hình như Ba mới khóc. Haizz. Ba bảo ba chỉ sợ là lúc mẹ nguy kịch thì đưa về bằng gì? Mình bảo chuyện đó con tính cả rồi. Ngoài này nó có dịch vụ xe cứu thương, có bác sỹ đi kèm, có máy oxy đưa mẹ về tận nhà. Ba hỏi đi hỏi lại là đã có sdt chưa? Chắc chắn ko? Mình bảo là rồi, con tìm hiểu cả rồi. Ba yên tâm hơn 1 chút.

Mình bảo là bây giờ thể trạng mẹ là yếu. Về ăn uống thì ăn còn tốt hơn những người khác ở chỗ là mẹ ăn đủ 1 bát 1 bữa, ko nôn, thuốc vẫn uống đều. Chỉ khác cái là mẹ hay bị khó thở, phải thở oxy. Đi lại thì k chịu vì sợ mệt và ho. Chỉ nằm ngửa vì mẹ nghĩ nàm như thế là ổn, ko đau k ho gì cả. 

Có thể bệnh của mẹ vẫn đang phát tác dần. Chữa khỏi thì chắc khó rồi. Nhưng giờ mà mang về tức là chấp nhận mất mẹ trong mấy ngày tới. Cá nhân mình và cả mấy anh chị em đều quyết để mẹ ở đây đến cùng. Chỉ đến lúc nguy kịch nhất sẽ đưa về. 

Thật là 1 ngày nhiều âu lo. Nhưng ko vì thế mà tinh thần chùng xuống. Mình có linh tính rằng mẹ sẽ ổn hơn. Mình tin là thế. 

Cả ngày hôm qua mẹ ko còn sốt nhẹ nữa..Chỉ có ăn là kém hơn 1 chút thôi....






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét