Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Về mẹ và tiểu sử bệnh lí


Mẹ tôi sinh năm 1945 ( Ất Dậu ). Người ta bảo tuổi Gà thường khổ. Tôi không biết đúng hay sai nhưng trong trường hợp của mẹ tôi thì chuẩn rồi. Gia đình tôi có 5 anh chị em ( đến năm 2001 thì chị gái liền kề tôi qua đời do ung thư bàng quang ). Ba tôi là người khá gia trưởng, bảo thủ và rất thẳng tính. Chuyện mắng nhiếc, đánh đập vợ con thì tôi chỉ nghe kể lại. Nhưng mẹ tôi chịu nhiều vất vả. Bà hi sinh rất nhiều để giữ gìn được 1 gia đình hạnh phúc.

Trước thời điểm ra HN khám ( tháng 3/2012), mẹ tôi có triệu chứng ho liên tục suốt ngày, trong vòng 10 năm. Gia đình đã đưa đi khám rất nhiều lần, đủ các loại bệnh viện lớn nhỏ như Bạch Mai, Lao phổi, Việt Đức, Bệnh viện K..., nhưng vẫn chỉ bảo là viêm họng mãn tính or viêm phế quản. Gia đình tôi yên tâm và chỉ cho bà uống thuốc nam điều trị. Bệnh tình không giảm đã đành, cách đây mấy năm đi khám, mẹ tôi lại thêm căn bệnh tiểu đường tuyp II và cao huyết áp :(. 

Tháng 3/2012, sau khi tiến hành chụp CT ở bệnh viện Lao Phổi HN, mẹ tôi được yêu cầu nhập viện vì phát hiện ở Phổi trái có 1 vết mờ, không rõ là gì? Gia đình hơi sợ viện Lao ( do trước chị gái quá cố của tôi cũng từng nằm điều trị 1 thời gian ở đây, cộng với việc sợ lây nhiễm vv ) nên cho mẹ tôi nhập viện Bạch Mai. Ở trong đấy cũng có người quen thân làm bác sỹ nên gia đình cũng yên tâm. Và tại đây, sau khi tiến hành chọc sinh khiết tế bào, bệnh viện Bạch Mai chuẩn đoán mẹ tôi bị Ung thư biểu mô tuýp tuyến thùy trên phổi trái, giai đoạn IIIa(T4, No, Mo). 

Gia đình khá hoang mang. Thời điểm đấy chị gái và anh rể tôi nắm rõ sự tình căn bệnh nhưng có ý giấu diếm tôi và mẹ, cũng như mọi người. Vì thực tế mãi sau này khi mổ xong tôi mới biết mẹ tôi đã ở giai đoạn IIIa rồi. Cả nhà vẫn tin mẹ đang mới giai đoạn I ( vì anh chị tôi thông báo thế). 

Vậy là gia đình quyết định cho mẹ mổ theo yêu cầu của các bác sỹ bên bệnh viện Bạch Mai. Họ giới thiệu sang 108 mổ ( đang thắc mắc sao bạch mai ko mổ mà lại chuyển qua đây???). 

Trung tuần tháng 4/2012, mẹ tôi lên bàn mổ. Bác sỹ Kiểm, trưởng khoa Phẫu thuật lồng ngực của bệnh viện 108 trực tiếp mổ cho mẹ tôi. Ban đầu xác định chỉ mổ bóc tách màng, nhưng sau khi mổ, bác sỹ phát hiện mẹ tôi có di căn hạch vùng nên đã quyết định cắt 1 lá phối trái của mẹ. 

Sau mổ, mẹ tôi suy sụp tinh thần và thể chất. Quá chán nản với bệnh tật, mẹ tôi có dấu hiệu trầm cảm, buông xuôi. Thường xuyên nói điều gở và rất tiêu cực. Ko chịu ăn uống. Có thể do cũng quá đau (mẹ tôi mổ phanh và cắt 1 lá nên đau hơn người mổ nội soi). Sau mổ 15 ngày, mẹ tôi có ăn được cơm, cháo ( rất ít, tầm 1/2 bát con), thấy có dấu hiệu hồi phục, các bác sỹ cho mẹ tôi về và bảo chúng tôi đưa mẹ sang bạch mai để tiến hành xạ trị, hóa chất.

Về nhà, mẹ tôi vẫn đau và bắt đầu có dấu hiệu sốt. Thi thoảng sốt và thường sốt tầm 20 phút, khoảng 38 - 39 độ ). Chúng tôi cho mẹ uống rất nhiều loại thuốc giảm đau liều khá cao như seduxen, paraxetamol, viên sủi efferagan..Sau khi uống thì mẹ giảm đau, giảm sốt nhưng thực tế là những viên thuốc này ko tốt. Hệ lụy là việc gây ra chứng đau thượng vị (dạ dày) của mẹ tôi tính tới thời điểm hiện tại.

Thấy triệu chứng xấu, mất ngủ, đau và sốt, gia đình tiếp tục chuyển mẹ quay lại 108 để tái khám vết mổ thì được đưa đi siêu âm, chụp x quang..Các bác sỹ xác định mẹ tôi bị tràn dịch phổi, cần phải hút dịch.

Các bác sỹ ở đây liên tục truyền cho mẹ tôi các dung dịch có bơm kháng sinh và một số thức thuốc khác, tôi thấy mẹ tôi vẫn mệt mỏi, buồn chán. Nhưng khi vào viện thì k còn sốt nhiều và đau nữa. Có lẽ do thuốc or do mẹ sợ bác sỹ. 

Lần hút dịch thứ 1, mẹ tôi hút được 400ml dịch. Dịch có màu đục, vì thế chúng tôi đã dự đoán mẹ đã bị viêm nhiễm. Và đó là nguyên nhân gây sốt. Sau khi hút được 5phuts, mẹ tôi bị 1 cơn sốc, toàn thân lạnh, phải đắp rất nhiều chăn. Người run cầm cập. Các bác sỹ đã truyền vào cho mẹ 1 dung dịch có chưa Natri clorua thì phải. Sau tầm 5 -7 phút thì mẹ tôi trở lại thân nhiệt bình thường. Thật là hú vía.

Điều lạ là sau khi rút dịch được 1 ngày, mẹ tôi đã tỉnh táo, ngồi dậy cười nói, ăn được ngủ được và ko còn thấy đau như trước. Cả nhà vừa mừng vừa lo. Mừng vì thấy mẹ cười nói, ko đau. Nhưng cũng lo rằng liệu có điềm báo gì đây ko? 

Sau đó 3 ngày ( vẫn tươi tỉnh ) thì mẹ tôi lại có dấu hiệu mệt mỏi và sốt. Chiều hôm đó còn gọi điện cho tôi với giọng điệu cực kỳ bi quan. Hình như mẹ còn khóc. Tôi đi nhanh lên viện xem tình hình thế nào.? Sau khi lên đến nơi thì mẹ gần chọc dịch phổi xong lần thứ 2. Lần này đâu được 200ml. Tôi và ba dìu mẹ về phòng. Đúng 5 phút sau, cơn sốc lại đến. Và lần này nguy hiểm hơn khi các y tá k thể lấy được ven của mẹ ( do ven chìm, vỡ nhiều). Họ tiêm thẳng trực tiếp vào bắp mẹ tôi, nhưng vẫn ko đỡ, mẹ còn thấy khó thở. Tôi lập tức gọi bác sỹ trưởng khoa xuống. 1 Ekip cấp cứu ngay tại giường mẹ. Máy thở oxy, máy đo nhịp tim huyêt áp. Tôi sợ thật sự. Chỉ biết đừng nhìn bác sỹ cứu mẹ mà cầu khấn chị gái, thằng bạn thân quá cố, trời phật giúp mẹ tôi. Ơn trời, sau tầm 15 phút, mẹ tôi đã bình thường trở lại. Hết hồn.

Như vậy là sau 02 lần chọc dịch và cho kết quả như vậy, gia đình tôi cũng đã đoán được nguyên nhân gây sốt và đau ở mẹ. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây là qua 2 lần sốc như vậy, dường như mẹ tôi đã phản đối và chống lại phương án hút dịch. Mẹ rất sợ rút dịch. và bản thân tôi và gia đình cũng sợ...

Sau được tầm 4 ngày ko hút, mẹ tôi lại đau , mệt và ốm. Lần này các bác sỹ quyết định cho mẹ tôi mổ đặt ống thông dịch. Lần này thì mẹ quyết liệt. Ko chịu mổ. Gia đình quá khó khăn cho trong việc lựa chọn. Thời điểm ấy, tôi đã tìm hiểu rất nhiều về bác sỹ Tiến sỹ Hoàng Xuân Ba và liệu pháp điều trị của ông. Tôi và chị gái đã mang những giấy tờ cần thiết sang và trực tiếp gặp bác sỹ. Thật hoảng hồn khi bác sỹ bảo rằng vs tình trạng này và phương pháp điều trị cũ, mẹ tôi sợ ko sống nổi được mấy tháng nữa......

Bác sỹ đã tư vấn cho chúng tôi về phác đồ điều trị của bác sỹ rằng bên đó, họ sẽ bơm vào màng phổi của mẹ 1 hoạt chất ko độc tố để ngăn cho việc tiết dịch của mẹ. Vẫn hút dịch nếu cần thiết. Phương pháp mới chỉ ko dùng kháng sinh, ko dùng thuốc của tây y và dùng hoàn toàn thảo dược. Lấy lại đề kháng cơ thể, phục hồi lại chức năng của gan, thận và quan trọng là bỏ đói tế bào ung thư qua chế độ dinh dưỡng đặc biệt.

Có lẽ ko còn nhiều thời gian để suy tính. Biểu đồ hoàn toàn phù hợp với mẹ tôi, và quan trọng là bác sỹ hứa sẽ làm được 02 việc, điều mà thời điểm bây giờ gia đình tôi mong muốn nhất :

1. Giảm triệu chứng sốt và đau
2. Sống đúng nghĩa với từ sống. Bệnh nhân sẽ ko còn cảm giác đau đớn hành hạ. Có thể ra đi thanh thản, nhẹ nhàng mà ko cần dùng moocphin.

Ngày 16/05/2012 ( tức hôm qua), chúng tôi đã làm thủ tục để chuyện mẹ sang Việt Xuân điều trị. 16h chiều ngày hôm qua mẹ mới nhập viện. Và từ bây giờ, tình hình của mẹ tôi như thế nào sẽ được tôi cập nhật đầy đủ ở đây. Cầu mong cho mọi việc sẽ tốt đẹp với mẹ.

Con yêu mẹ


Hồ Hữu Thành.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét