Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

Cải thiện tinh thần

Vậy là đã qua 3 ngày giông tố. Duy tâm 1 xíu vậy. Hiện mẹ vẫn nằm ở phòng cấp cứu, chưa về phòng kia do bác sỹ còn xử lý các vết mủ trong phổi. Hiện tại thì mẹ tương đối ổn định, các chi số về huyết áp và spO2 rất bình thường.
Điều đáng mừng nhất ở đây là tinh thần của mẹ đã được phục hồi rõ rệt. Có vẻ như mẹ đã hiểu rõ bệnh hơn và biết mình cần phải làm gì ? Thể hiện qua số lượng cơm, cháo mẹ ăn tiến bộ rõ rệt. Ăn nhiều và ngon miệng. Có thể một phần do a rể nấu hợp khẩu vị. 
Sáng nay mẹ còn bảo thử dìu mẹ đi vệ sinh xem đi đc ko? Dĩ nhiên là mình chưa dìu mẹ được vi 1 số dây dợ lằng nhằng , cộng với sức khỏe của mẹ chưa phải là tốt nhất. Chuyện đó cứ từ từ vậy. 
Mẹ đã cười, nói chuyện nhiều hơn. Và mẹ đang có niềm tin khá lớn vào các bác sỹ ở VX. 
Mong rằng mọi việc cứ tiến triển theo chiều hướng tốt đẹp..

------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Gửi mọi người !

Kể từ ngày tôi viết blog về quá trình điều trị cho mẹ tôi theo phương pháp của Bác sỹ Tiến sỹ Hoàng Xuân Ba thì tôi nhận được khá nhiều cuộc gọi, email của mọi người hỏi thăm tình hình mẹ, động viên tôi và có xin tôi lời khuyên về các trường hợp của người thân. Tôi biết ơn và cảm ơn mọi người nhiều lắm. Nhờ có những lời thăm hỏi như thế mà tôi và gia đình có thêm niềm tin và ý chí để cùng mẹ chống chọi từng ngày với căn bệnh ác tính.

Về những lời khuyên thì hiện tại tôi chỉ có thể nói được rằng, người bệnh chữa theo pp bác sỹ Ba đa số đều là những trường hợp giai đoạn cuối, di căn..các bệnh viện khác đã trả về rồi. Khi sang đây hiệu quả nhất là việc các bệnh nhân được giảm đau đớn đi rất nhiều và sống thêm thời gian nữa khá ổn định. Chứ chưa có trường hợp nào mà giai đoạn 4 sống thêm đc 5 năm cả. Ở Mỹ tôi k biết, nhưng ở VX HN thì tôi chưa thấy ai. 

Chữa bệnh theo pp mới đòi hỏi phải có tính kiên nhẫn. Ko thể ngày 1 ngày 2 là mọi người đã chán nản đc. Bản thân mẹ tôi thì thời gian đầu đã công nhận hiệu quả. Sau đấy thấy có dịch mủ chảy ra thì lại bảo là tốn tiền mà k làm được gì. Đến hôm nay thì tin tưởng hoàn toàn rồi ạ. Làm việc gì cũng phải có niềm tin và thời gian. Hãy thử điều trị 1 tháng xem. Hiệu quả hay ko nó sẽ thể hiện ra luôn. 

Có 1 trường hợp là chú Hậu, tầm 40 -50 tuổi, hiện đang nằm ở phòng 607 Việt Xuân thì tôi thấy có hiệu quả.
Chú ấy bị ung thư phổi, khối u to tầm 6cm. Trước khi vào VX thì chưa trải qua phương pháp nào. Sau 1 tháng điều trị thì chỉ số ung thư của chú ấy trở về mức an toàn. Khối u bị mất đi 80%. Hiện chú đang tiếp tục điều trị ở tháng thứ 2 tại đây. Mọi người có thể đến gặp chú ấy để hỏi thêm ( Cứ alo cho tôi, tôi sẽ dẫn mọi người qua gặp chú ấy hoặc mọi người đến phòng 607 , 278 Lương Thế Vinh, hỏi gặp bệnh nhân Hậu nhé)

Tôi có nghe thông tin về 1 giáo sư ở Anh về ung thư học đã mang vợ sang đây nhờ bác sỹ Ba điều trị. Tối nay tôi sẽ check lại thông tin này. Nếu mà đúng thì thật là đáng tự hào phải ko các bạn??


Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

30, 31/05 : CẤP CỨU..

30/05

Mình vừa ở chỗ mẹ về công ty để làm việc. Hôm qua là một ngày kinh hoàng với gia đình. Mẹ phải vào phòng cấp cứu và trông dáng thở của mẹ là cực kỳ yếu...

Buổi sáng mình về đi làm, a rể vào thay, cùng với Gì chăm mẹ. Sáng nay mẹ lại đi ngoài ko chủ động. Bừa bãi hết cả ga giường. Gì và A rể khá vất vả để thay và lót. Vấn đề ở chỗ là mẹ buộc phải nằm nghiêng người đề vệ sinh cá nhân, mà cứ nằm nghiêng người là bắt đầu ho dữ dội, ho ra đờm. Cứ thế cả 2 người thay nhau. Người lâu chùi dọn dẹp, người hứng đờm cho mẹ. Thế rồi mẹ bắt đầu cảm thấy khó thở, huyết áp tăng. Gì thấy thế hoảng hồn. Bản thân Gì bị huyết áp thấp, có lẽ cũng chưa chứng kiến lần nào mẹ như thế nên Gì hốt hoảng, đơ hết cả người. Các bác sỹ đến và cấp cứu mẹ ngay tại giường bệnh, cho thở Oxy và mang monitor đến để đo các chỉ số.

Lát sau chị mình lên phụ cùng. Rồi ntin cho mình rằng mẹ đang cấp cứu. Giật mình nhìn đồng hồ là 9h45 sáng. Đúng thời điểm mà bà cô bói toán hôm qua cảnh báo. Mình hoảng hồn chạy vào ngay với mẹ.

Lúc mình lên thì mẹ đã được chuyển qua phòng cấp cứu, đối diện phòng của Dr Ba. Sáng nay mấy người bị phổi đều bị cấp cứu hết. Có thể do thời tiết thay đổi. 
Mình chạy vào thấy mẹ thở cực kỳ yếu và khó khăn. Dường như mẹ ko còn biết gì. Mắt nhằm nghiền, lồng ngực và bụng hoạt động mạnh, thở rất gấp. Xem qua monitor thấy huyết áp mẹ tăng lên 170/132, lượng oxy trong máu là 87%. 

Gì thì ngồi bần thần 1 góc, chị thì mặt hốt hoảng. Bảo với mình rằng cho mẹ về đi, chị sợ lắm rồi. Mình thấy bác sỹ Ba đi lại thì chạy qua hỏi. Bác sỹ bảo mang bệnh án rồi vào phòng gặp bác.

Sau khi xem thì bác bảo mẹ tương đối là ổn thôi. KO có gì cả đâu. Thể trạng còn tốt hơn những bệnh nhân khác. Gia đình cứ yên tâm, bác sẽ điều trị cho mẹ từ giờ đến đầu tuần tới thì gia đình mang mẹ về ngoại trú cũng được. Nghe xong thì mình cũng thấy yên tâm.

Chạy ra động viên mọi người bình tĩnh. Ba gọi ra giọng hoảng hốt. Mình có bảo ba cứ bình tĩnh, có vấn đề gì con sẽ báo. Ba giờ chắc cũng k nghĩ ra được gì nữa. Chị bảo là sang tuần đưa mẹ về. Cái này mình còn phải nghiên cứu đã, đưa về giờ là xem như chấp nhận đầu hàng. Ở bệnh viện ngày nào tốt ngày đấy. Chỉ là vấn đề mọi người muốn mẹ có trút hơi thở cuối cùng là ở nhà chứ ko phải ở viện hay trên đường. 

Đến tầm 2h chiều thì mẹ ổn định, đã tỉnh lại và hơi thở đều. Huyết áp đã trở về mức bình thường. Tuy nhiên do có đờm trong phổi nên tiếng thở của mẹ có bị nghẹt. Mình phân tích cho mẹ là do mẹ nằm nhiều, thở khí dung cũng nằm nên đờm nó đặc lại, ko ra được. Vì thế nó nghẹt ở cổ nên mẹ khó thở chứ k có gì nguy hiểm đâu, mẹ đừng sợ. Có lẽ trước đó thập tử nhất sinh, cộng với việc thấy mắt mình đỏ hoe nên mẹ có vẻ nỗ lực. Gật đầu. Mình bảo mẹ chịu khó ho 1 xíu và khạc nhổ đờm ra cho khỏe. Rồi con đút cho bát cháo, có sức mà ngồi dậy thở khí dung cho đờm loãng ra. Mẹ đồng ý luôn.

Sau đó mẹ ăn gọn 1 bát cháo. Mình và chị đỡ mẹ dậy để lau chùi và thay ga gối. Mẹ có ho 1 xíu, mình cứ động viên bảo mẹ ho là tốt. Ho có hết đờm đi là khỏe.
Mẹ uhm uhm rồi bảo đờm này nguy hiểm lắm. :( 

Rồi mình đi mua cho mẹ cái đệm nước, nằm cho êm và mát. Cả ngày mẹ khá hơn, huyết áp có lên 1 lần ở thời điểm bác sỹ nặn mủ. Sau đó thì ổn định. Ăn đc và ngủ được...

Sáng 31/05 :

Sáng nay mẹ khá tỉnh táo, mình và chị đỡ mẹ dậy để đánh răng và ăn cháo. Chị múc 1 bát con cháo đầy, mẹ ăn hết rồi lén đưa bát cho mình múc thêm. Mình múc gần nửa bát nữa. Hình như mẹ biết nên bảo nhiều quá. Nhưng cứ vừa động viên vừa bảo còn có 2 thìa nữa mẹ cố nuốt đi. Thế là bữa sáng đc 1,5 bát con cháo ( cháo gà ).

Mẹ sáng nay tỉnh táo, nc nhiều và có thời điểm cười nữa. Mình lại ngồi và phân tích bệnh cho mẹ hiểu cốt lõi vấn đề. Động viên mẹ tích cực ngồi dậy thở khí dung, hôm sau sẽ cho ngồi xe lăn đi dạo 1 vòng, rồi sẽ tập đi lại. Khỏe khoắn rồi con đưa mẹ về ngoại trú cho đỡ tiền :D. mẹ uh, rồi bảo, 10h cho mẹ ngồi nhé. :)

Tạm yên tâm


P/s : Nốt ngày hôm nay là qua 3 ngày cảnh báo của cô bói toán. Ngày hôm qua đúng tầm 8 -10h là mẹ bị cấp cứu thập tử nhất sinh. Kể ra thì cũng kỳ lạ nhỉ???

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

28/05/2012 : Nhiều âu lo

Một ngày với nhiều vấn đề về cảm xúc.

Hôm nay có Gì + cậu trông mẹ. Mình về đi làm từ sáng, chị chở Cậu vào. Xong rồi đưa mẹ đi chụp lại phổi để xem lại cái mủ ở trong phổi nó ntn.? Xong rồi chị về thu tiền nhà và nấu ăn.

Buổi sáng sau khi đi chụp về thì mẹ được bác sỹ Trưởng khoa tiếp tục nặn mủ. Mỗi lần nặn là 1 lần đau nên mẹ dựa vào đấy lại lười ăn. Cả ngày hôm nay nhìn chung là ăn ít. Được 2 thìa cơm, mấy thìa bún thôi..

Mủ có màu giống màu đờm, nhưng nó chảy ra như nước chứ ko đặc. Kết quả thì đến bây giờ mình cũng chưa rõ vì chưa gặp đc bác sỹ nhưng khả năng là còn nhiều. Họ có chỉ định đi mua thuốc bôi vào..

Chiều đi làm về mình vs chị xuống chỗ 1 bà cô xem bói ở Thái Hà. Bản thân mình có duy tâm nhưng k dị đoan. Ba bảo đi cùng thì mình cũng đi cùng, chỉ nghe để tham khảo. Chị mình thì rất tín ngưỡng. Cô này tầm tuổi chị, khoảng 40 tuổi, nhà 4 tầng, đi SH, nghe bảo đông người lắm. Lúc mình đến thì bà cô bảo k xem nữa, đi ăn uống gì đó, nhưng có lẽ nể chị gái mình nên xem. Cô ấy bói bài. Mình bốc bài rồi thì xóc bài theo tuổi mẹ. Cứ làm theo thôi.

Trước khi xóc thì có hỏi mình là mẹ ốm đã mổ chưa?
- Dạ mẹ em mổ rồi
- Mẹ em bị ung thư, mà là ung thư nội tạng ( Cái này thì mình làm thầy mình cũng đoán đc. Mổ thì chỉ có nội tạng mới mổ chứ, ung thư thì mới lo lắng mới hỏi cô chứ.)
- Dạ vâng
- Ung thư gì đây? Dạ dày ah?
- Dạ ko, phổi ạ.
- Ung thư phổi, bị khoét 1 góc đúng ko?
- Vâng ( thật ra thì cắt 1 lá nhưng mình cứ vâng đã )
- Mẹ em qua rồi nhưng chưa xong đâu. Năm nay là tận số rồi. Mổ vào tháng mấy?
- Dạ tháng 4 dương lịch?
- Là tháng 3 âm lịch phải ko?
- Vâng
- Chết thật, sao lại mổ tháng này.
- Dạ thì bác sỹ bảo mổ càng sớm càng tốt. Nên gia đình cho mổ ạ chứ có biết đâu tháng nào tốt xấu hả cô!!
- Mổ tháng này thì hạn tháng 6, 7  là rất nặng. Tầm tháng 6 âm lịch. Cô nói thẳng là bà k qua được.
- Vâng
- Còn hỏi gì nữa ko?
- Dạ hỏi chị gái em đã sang tiểu được chưa? Vì nguyện vọng của mẹ em là sang tiểu đc cho chị? Chị gái em mất 2001, sinh năm 1977.
- Ko được. Ko bốc được. 2 năm nữa. Mà 2 năm nữa thì lại phải đợi mẹ em. Trừ phi mẹ e hỏa táng thì 2 năm nữa bốc được...

........

Đến lúc ra đến cổng thì cô bảo là 
- Theo cô là nên đưa mẹ về luôn trong 1 2 ngày tới, vì cô đang sợ 3 ngày tới, từ 8 - 10 sáng or 8 - 10h tối có nguy kịch.
- Dạ vâng, để chị em em về bàn với gia đình đã.

............

Thật sự thì mình k hoàn toàn tin nhưng cũng rất sợ. Có thể mẹ chỉ tính bằng tháng là đúng. Vì bệnh của mẹ ở giai đoạn này + tuổi già và các bệnh lý khác. Tối vào thì vẫn bth vs mẹ, nhưng chị thì gọi điện về cho ba kể lại sự việc như thế. Ba khá là lo và bảo mang về nhà chứ đừng để mẹ mất ngoài này. Thấy chị ngồi nói chuyện vs Gì khá nhiều. Ko thấy ai ở bên nên mẹ hỏi, mình phải bảo là chị đi ăn, gì đang nc điện thoại còn cậu đang hút thuốc ngoài kia. 

Lát sau mình có gọi điện về nc với Ba về tình hình của mẹ. Thấy giọng Ba khá là run và hình như Ba mới khóc. Haizz. Ba bảo ba chỉ sợ là lúc mẹ nguy kịch thì đưa về bằng gì? Mình bảo chuyện đó con tính cả rồi. Ngoài này nó có dịch vụ xe cứu thương, có bác sỹ đi kèm, có máy oxy đưa mẹ về tận nhà. Ba hỏi đi hỏi lại là đã có sdt chưa? Chắc chắn ko? Mình bảo là rồi, con tìm hiểu cả rồi. Ba yên tâm hơn 1 chút.

Mình bảo là bây giờ thể trạng mẹ là yếu. Về ăn uống thì ăn còn tốt hơn những người khác ở chỗ là mẹ ăn đủ 1 bát 1 bữa, ko nôn, thuốc vẫn uống đều. Chỉ khác cái là mẹ hay bị khó thở, phải thở oxy. Đi lại thì k chịu vì sợ mệt và ho. Chỉ nằm ngửa vì mẹ nghĩ nàm như thế là ổn, ko đau k ho gì cả. 

Có thể bệnh của mẹ vẫn đang phát tác dần. Chữa khỏi thì chắc khó rồi. Nhưng giờ mà mang về tức là chấp nhận mất mẹ trong mấy ngày tới. Cá nhân mình và cả mấy anh chị em đều quyết để mẹ ở đây đến cùng. Chỉ đến lúc nguy kịch nhất sẽ đưa về. 

Thật là 1 ngày nhiều âu lo. Nhưng ko vì thế mà tinh thần chùng xuống. Mình có linh tính rằng mẹ sẽ ổn hơn. Mình tin là thế. 

Cả ngày hôm qua mẹ ko còn sốt nhẹ nữa..Chỉ có ăn là kém hơn 1 chút thôi....






Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

27 - 28/05/2012

Hai ngày cuối tuần, mình có thời gian ở với mẹ nhiều hơn. Gì có vẻ chưa quen với việc phải theo dõi sát sao tình hình mẹ nên mình ở cùng. Tối hôm thứ 7 mẹ thức nhiều, do cả ngày ngủ mà. Thấy Gì cũng mệt nên mình cố gắng tỉnh 1 tí để chăm mẹ. Phòng của mẹ có 3 bệnh nhân bị Phổi, 2 người kia ho và nôn rất nhiều, mẹ thì thi thoảng ho ra đờm chứ k nôn. 

Cả ngày thứ 7 Chị Văn nấu cháo gà lên, thuyết phục mẹ ăn mỗi bữa 1 bát. Thấy mừng mừng...

Chủ Nhật là ngày mẹ khá yếu. Bác sỹ bảo do thời tiết thay đổi nên hầu như bệnh nhân bị phổi nào cũng mệt mỏi và khó thở. Buổi sáng mình và Gì dìu mẹ vào nhà vệ sinh để mẹ đi ngoài thải độc. Gì có đóng cửa, mẹ ngồi và đi lại là ho thải đờm nên sau khi đi xong thì mẹ bị khó thở, toát hết cả mồ hôi. Huyết áp tăng cao ( 172/ 138), cho mẹ thở oxy, tiêm truyền thuốc được 1 lúc thì mẹ đỡ hơn. Nhưng vì thế mà mẹ ko chịu ăn gì.
Mình có chạy đi mua cho mẹ cái bánh giò nhưng mẹ chỉ ăn đc 1/2 chiếc. Cho đến tận hơn 12h vẫn k chịu ăn gì cả. Chị Văn nấu và mang cơm lên hơi muộn + mẹ lười ăn nên sau đó mẹ bị tụt đường huyết, rét run cầm cập, sau đó thì sốt cao trên 39 độ. Thời điểm này mình đang đi về nhà tắm và thay đồ. Trước lúc về thì mẹ vẫn bình thường, nhưng trong khi mình về thì mẹ bị sốc như thế. Mà Gì thì cuống, ko biết xử lý ntn, thành ra bác sỹ phải chạy đến cấp cứu. Lần này mẹ có vẻ mệt. Bình thường mẹ chỉ bị tầm khoảng 15 phút là ổn nhưng hôm nay mất tầm 1 tiếng mới trở lại được bình thường. Sau đó mình có đút cho mẹ ăn đc gần 1 bát con cháo canh . 

Buổi tối hôm nay mẹ ăn được. Tầm 6h chiều ăn đc 1 bát con cháo. 10h đêm mình lại thuyết phục mẹ ăn được gần 1 bát tô con cháo. Buổi tối thể trạng mẹ có vẻ ổn. Mình động viên mẹ nhìn những người xung quanh nặng hơn mẹ mà vẫn cố gắng ngội dậy đi lại tập thể dục. Thế là mẹ bảo bóp chân cho mẹ để dìu mẹ đi tí. Mừng quá. Thế mà đang bóp chân thì y tá đến bảo mẹ truyền nốt lọ DMSO lúc sáng ( do bị sốc nên ngừng truyền ). Hix. Thế là mẹ ko chịu đi nữa, bảo mai đi..

Được 1 lúc thì mình dìu mẹ ngồi dậy tí, mẹ nằm nhiều nên lưng nóng. Vén áo mẹ lên lau chùi tí cho mát thì thấy chỗ vết chọc dịch ngày xưa chảy mủ. Mình lấy khăn giữ lại và bảo Gì đi gọi bác sỹ. Bác trưởng khoa có qua xem và nặn hết mủ ở đó cho mẹ, bảo rằng nguyên nhân sốt là ở đây. Mình cũng thấy mừng mừng vì nếu đó đúng là nguyên nhân sốt thì mẹ có dấu hiệu tốt. Vậy mà tối hôm đó , tầm 2h sáng mẹ gọi mình dậy cho đi vệ sinh thì thấy mẹ sốt cao, tầm 39 độ. Mình cho mẹ uống thuốc + chườm khăn thì 1 lúc sau mẹ hạ. 

Từ sau đó mẹ ngủ ngon....

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Từ 23 đến 26/05/2012

23/05 và 24/05

Hai ngày này mọi việc diễn ra tương đối trầm lặng. Mẹ vẫn thế, ít sốt ( sốt nhẹ 38 độ ), ít đau và vẫn ăn uống tốt hơn những ngày trước ( gần 1 con bát súp gà/1 bữa ). Chỉ có điều là mẹ ít ngồi, chỉ nằm và đi vệ sinh tại chỗ. Chỉ có mỗi sáng dậy đánh răng và đi vệ sinh nặng ( 1 hình thức thải độc tố ) thì mình có dìu mẹ đi được 1 chút. Sau đó ngồi ăn sáng rồi lại nằm luôn.

Dạo này việc đi vệ sinh của mẹ thường k kiểm soát đc. Nhiều lúc phát bực vì mẹ nhưng k dám cáu, sợ mẹ tủi. Mẹ toàn đi mà khi chưa kịp lấy bô. Cứ thế 1 ngày ít nhất phải thay vài cái quần liên tục.
Tối 24/05, mẹ ko ngủ được thẳng giấc lắm. Cứ 1 xíu lại ho. Mình cho uống thuốc luôn cho mẹ đỡ mệt nhưng xem ra cũng ko có kết quả. Mẹ cứ thế cho đến tận sáng...

25/05
Sáng nay thức dậy mẹ lại ko kịp đi vệ sinh trong bô. Haizzz. Chắc do ngủ mới dậy k kịp "kiềm chế". Một lúc sau thì ho khá mạnh, mình đi trả giường xếp rồi có báo với bác sỹ trực về việc tối qua mẹ ho, đã cho 2 viên thuốc để kìm nhưng có vẻ ko hiệu quả, sáng nay lại ho tiếp. Bác sỹ có đến khám, xong 1 lúc sau thấy điều dưỡng đưa bình oxy và máy đo mạch, huyết áp và nhịp tim vào. Hix. Cứ nhìn thấy 2 cái đấy là mình lại sởn da gà. Họ tiêm cho mẹ 1 liều gì đó, rồi chạy máy thở oxy. Đồng thời lại xịt vào miệng mẹ thuốc kìm ho. Một lúc sau thì mẹ ổn định trở lại.

Tầm 30 phút sau, điều dưỡng vào bảo với mình chuyển mẹ sang phòng 608 của bác sỹ Hậu ( trưởng khoa thì phải). Phòng này chủ yếu các bệnh nhân tương đối nặng và toàn người già. Phòng nhiều máy móc dụng cụ hỗ trợ người bệnh nên có vẻ chật chội hơn phòng cũ. Mẹ bị bác sỹ Hậu dọa rằng ko ăn là để đặt xông. Trông mẹ có vẻ sợ..Cũng may là nhờ đó nên hôm đó, mẹ ăn tốt hơn bình thường. 4 bát cháo / 1 ngày. 

Một lúc thì bác sỹ Ba đi vào phòng để nc với 1 người nhà bệnh nhân đang xin cho bố của họ về ( ông đã tầm 90 tuổi, chắc cũng ko còn được lâu nữa). Xong rồi bác sỹ có qua bắt mạch cho mẹ, rồi có bảo với mình là để bác đi xem lại bệnh án mẹ.. Trông bác sỹ khá ân cần và nhẹ nhàng. Nhưng sau đó k thấy bác sỹ quay lại nữa...

Hôm nay Gì Xuân ở quê ra, chăm mẹ một vài ngày. Nhìn mẹ thế thi thoảng lại thấy Gì rớm nước mắt. May mà me ngủ, chứ ko lại u sầu. Tối Gì và Cậu Hồng trực lại với mẹ. Cuối cùng thì mẹ cũng có 1 đêm tương đối ngon giấc..


26/05

Nãy chị Văn có mang cháo lên. Mẹ ăn từ sáng đến trưa được 2,5 bát con cháo. Có vẻ ổn. Ngoài việc vẫn phải đi vệ sinh tại chỗ ( đi tiểu ) , ko chịu ngồi dậy và đi lại thì mẹ tương đối ổn định. Đau và sốt gần như ko còn,. Chỉ có việc tụt đường huyết. Vã hết cả mồ hôi. Mỗi lần thế cần phải đút cho mẹ ăn cái gì đó. May mà mẹ cũng chịu ăn chứ bình thường thì đừng hòng. 

Giờ mình chuẩn bị lên. Hi vọng mọi việc sẽ có tiển triển hơn...





Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

22/05/2012 : Tinh thần và thái độ người bệnh

Ngày hôm qua, 22/05 là ngày mà chị Văn nhà mình trực với mẹ cả ngày. Và hôm nay cũng đang trực. Tội bà chị mình quá. Đầu óc đã điên đầu vì kinh doanh ko được như mong đợi, lưng thì mấy hôm nay đau nhức ko nằm được, giờ lại thay mình chăm mẹ. Mình muốn xin nghỉ nhưng đúng thời điểm công việc đang gấp rút. :(
Tối qua chuẩn bị vào thì trời mưa to quá. Sấm sét đánh trông ghê thật. Chị ntin về bảo thôi ở nhà cho an toàn. 

Sáng hôm qua mẹ được đi siêu âm. Kết quả là dịch hết, nhưng phổi trái ( đã cắt ) đầy hơi. Theo mình suy luận thì chắc do rỗng phổi nên hơi lên chăng? Như kiểu mình bị dạ dày rồi đầy hơi vậy. Nhưng chắc ko phải. Ntin bảo chị vs a rể đi hỏi bác sỹ nhưng cũng ko ra được vấn đề gì. Dù sao thì dịch hết cũng mừng rồi. Rõ ràng là ko cần phải hút dịch như bên 108. Có vẻ mẹ cũng phấn khởi vì điều đó.

Hôm qua thi thoảng mẹ vẫn sốt rồi rét run như mọi ngày. Bác sỹ bảo là do viêm nhiễm. Phải bảo mẹ liên tục thở khí dung cho hết. Nhưng mỗi 1 lần thở là 1 lần mẹ ho. 10 năm nay chứng kiến mẹ ho mình đã xót lắm rồi. Giờ cơ thể đang mềm yếu, nhìn mẹ ho mà lòng đau lắm. Mỗi lần ho phải kéo dài tầm 15 phút. Ho ra đờm khá đặc. Có lẽ là đờm ra là tốt, vì đó có thể là độc tố được thải ra. Nhưng cứ mỗi lần mẹ ho là ko chịu được, lại phải xin thuốc ho cho mẹ...

Khi qua đây được 2 ngày, mẹ có bảo với mình rằng : Mẹ qua 2 ngày thấy mừng mừng vì ko thấy đau ngực nữa. Rõ ràng pp mới đã có hiệu quả tức thì với mẹ. Tính đến thời điểm này là đã hơn 1 tuần. Mẹ ko đau nữa. Sốt thì thất thường vì là do viêm nhiễm. Mình ko rõ bệnh của mẹ có phát triển lên ko ? Chưa đi chụp lại Pet Scan nên chưa biết. Nhưng chắc mẹ chưa di căn. 

Mẹ những ngày đầu cũng tỏ ra hợp tác ít nhiều. Mạnh nhất là về thuốc. Uống thuốc thì mẹ sẵn sàng nhưng ăn thì lại không. Mỗi lần dỗ ngon ngọt lắm thì cũng ngồi dậy ăn được 1 thìa cơm. Cứ đút thêm là mẹ gay gắt or bảo ăn vào nôn. Mình biết là mẹ ko phải buồn nôn, chỉ vì mẹ k muốn ăn nữa thôi. Tất nhiên khi bệnh tật ốm đau, dày vò cả thân xác lẫn tinh thần, chẳng ai buồn ăn cả. Đến mình khỏe thế này còn lười. Nhưng giờ mẹ ko ăn thì làm sao thuốc nó có tác dụng 100% được. Nhìn các bệnh nhân khác trong phòng tích cực ăn uống dù có người ăn là nôn, có người ung thư vòm họng ăn là nghẹn, nhưng họ vẫn cứ cố nuốt. Rõ ràng ý chí và nghị lực chống lại căn bệnh của mọi người tốt hơn mẹ nhiều. Tinh thần họ cũng lạc quan hơn mẹ.

Có ntin qua cho anh trai ở Quatar, bảo anh gọi về dọa mẹ vài câu cho mẹ ăn. Nào thì dọa đặt ống xông thẳng vào dạ dày, rồi thì mẹ ko ăn là con bỏ việc về. 2 chị em cũng bảo với mẹ là mẹ cứ thế này Hóa ko yên tâm công tác, cơ quan lại khiển trách, mất việc đấy. Thế rồi mẹ cũng ậm ừ dậy ăn. Nhưng chỉ được lúc đấy. Buổi sau lại ..tuyệt thực.

Thật là gian nan. 

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Về Bác sỹ Tiến sỹ Hoàng Xuân Ba và dư luận

Hôm nay sau khi viết xong blog về việc mẹ mình điều trị trong mấy ngày trước, thì mình viết luôn chủ đề này, với mong muốn những ai quan tâm và đang suy nghĩ về việc có nên điều trị theo pp mới này không có được cái nhìn tổng quan về vấn đề.

Bản thân mình là 1 người làm trong nghề quảng cáo và truyền thông. Nhưng những blog này mình viết mang tính chất cá nhân, khách quan để nhìn nhận. Không trù dập hay lăng xê bất kỳ 1 tên tuổi nào khác. Bản thân mẹ mình quyết định sang điều trị ở đây 1 phần do không còn nhiều thời gian để suy nghĩ nữa. Bới thế khi mình viết topic này, mong muốn các bạn sẽ tự thấy được những băn khoăn, nghi ngờ or có đặt niềm tin hay không là ở chính các bạn, Bởi 1 khi đã quyết định thì gần như không còn đường lùi. Phác đồ điều trị phù hợp với thể chất bệnh nhân là rất quan trọng. Nó quyết định được vấn đề sống chết , hay khỏi bệnh.

Hôm nay mình có lên google để search thông tin về loại thuốc mà bên VX cho hầu hết bệnh nhân ung thư ở đấy điều trị thông quan việc truyền dịch. Đó là DMSO. Quá trình tìm kiếm thông tin thì mình thấy có topic của Webtretho ( web của các bố và mẹ trao đổi về nuôi dậy con khá uy tín ) nói về các phương pháp và kinh nghiệm chữa ung thư có nhắc đến thuốc này. Mình đã add liên kết vào trang chủ của blog. Cái điều mình muốn nói ở đây là trong topic có nhiều người đã từng chữa bệnh theo pp của bác sỹ Ba. Có người hài lòng, có người lại muốn khởi kiện, thất vọng. Khi đọc được những dòng tâm sự như thế mình cũng thấy hoang mang. Vì mẹ mình giờ đã đặt trọn niềm tin vào đây rồi. Mình ko nhiều hi vọng mẹ khỏe bệnh được ( bệnh đã ở giai đoạn cuối ) mà chỉ kì vọng rằng họ sẽ làm mẹ giảm bớt triệu chứng đau đớn trong phần đời còn lại. Quan điểm của mình là thà biết mẹ sống được 1 năm ko đau đớn và sống đúng nghĩa với từ sống còn hơn để mẹ sống 2 năm mà quằn quại trong bệnh tật.

Về thuốc DMSO thì mình thấy có nơi lại bảo nó tốt, ko độc tố, ko tác dụng phụ. Nhưng tại topic thì 1 member có đưa ra 1 bài báo viết rằng chất này là chất độc. Member này viết khá gay gắt về bác sỹ ( muốn kiện). Mình ko xem bác sỹ là thánh thần nên ko ủng hộ hay chê bai. Bản thân mình giờ biết về bác sỹ cũng chỉ qua báo chí và 1 số bệnh nhân khác đã điều trị ở đấy, rằng pp của bác sỹ ít nhất là đã có hiệu quả về giảm triệu chứng. Còn vấn đề người nhà các bạn đã di căn khắp nơi mà muốn khỏe hẳn thì dường như ko thể. Bác sỹ cũng là người bình thường, ko phải tiên, ko phải bụt. 

Có cá nhân đã từng bảo mình là qua bên đấy rồi cũng chết. Ai cũng nói hay, ai cũng nói tốt. Ai cũng muốn chữa được bệnh cho người thân mình. Nhưng các bạn phải hiểu về bệnh và giai đoạn. Giai đoạn 1 thì còn nhiều hi vọng sống trên 5 năm, chứ giai đoạn 4 mà các bạn muốn sống như thế thì e rằng KHÓ. Bởi thế khi các bạn đã quyết định theo pp mới, các bạn phải xác định gần như là đánh cược cả cuộc đời người bệnh vào đấy. Gia đình mình đã tin tưởng vào Tây y 100%. Bạch Mai, 108 đã làm hết biện pháp nhưng mẹ từ 1 người có thể đi lại nấu nướng vui vẻ trở thành 1 người chỉ sống xung quanh cái giường. Niềm tin vào phác đồ đó với gia đình mình đã hết. Giờ mình đặt niềm tin vào 1 người mà báo chí tung hô. Và nếu có vấn đề gì thì mình chấp nhận. Vì là do mình lựa chọn. 

Về bác sỹ Hoàng Xuân Ba thì qua VX thì mình ít thấy bác sỹ. Vì đơn giản là mình chỉ trực được mẹ vào các buổi tối và ngày nghỉ. Mà những ngày này thì chắc bác sỹ cũng bận. Điều trị ở VX thì mình ko thấy bác sỹ Ba trực tiếp khám và kê đơn cho bệnh nhân nào ( or mình ko biết ) mà chỉ thấy các bác sỹ khác kê đơn và sau đó báo cáo lại với bác sỹ Ba bằng miệng ( theo mình biết nhưng chắc là có giấy tờ báo cáo sau này nữa ). Một điểm nữa là các cuộc họp hội đồng chuyên môn vào các buổi sáng thì ko thấy sự hiện diện của bác sỹ Ba. Có thể do bác sỹ quá bận và quá nhiều bệnh nhân hiểm nghèo hơn những trường hợp như gia đình mình chăng?

Xem ở bảng thông tin thì thấy trung tâm có tầm hơn 30 bệnh nhân, trong đó gần 2/3 là điều trị ngoại trú. Ở đấy thi thoảng lại thấy gia đình mất người thân ( trả về ). Có thấy 1 bệnh nhân người nước ngoài là nữ khi mẹ mới nhập viện. Nhưng giờ thì họ xuất viện rồi thì phải.

Khi mình tìm hiểu về bác sỹ Ba trên diễn đàn Lý Học Đông Phương thì có 1 email mà mình đã từng liên lạc là trantheanh.pn@gmail.com kèm số điện thoại 0904034567 ( số tương đối đẹp ). Anh Thế Anh này mình chưa gặp mặt nhưng thấy tư vấn cho mình tương đối nhiệt tình, cộng với tên trùng người bạn thân quá cố ( mình khá duy tâm ) nên mình có chút tin tưởng và thật sự là biết ơn. Sau có add Yh nói chuyện thì a ấy bảo là con trai anh ấy từng được bác sỹ Ba cứu ( bé 3 tuổi bị u não, bệnh viện trả về, bác sỹ điều trị, giờ đã được 7 tuổi). A ấy có bảo vs mình là đã nói chuyện trường hợp của mẹ mình cho bác sỹ Ba. Bác sỹ bảo qua đấy thì bác sỹ sẽ lưu tâm hơn. Dĩ nhiên là bác sỹ Ba là người giỏi thì ai chẳng muốn được đích thân bác sỹ chữa bệnh. Nhưng mình thì vui thế thôi chứ cũng ko hi vọng nhiều. Vì ai cũng như mình thì những bệnh nhân khác lại k được bác sỹ lưu tâm, hóa ra mình ích kỉ ah. Cho đến thời điểm hiện tại thì bác sỹ Ba có lưu tâm hay không mình cũng ko rõ. Chỉ biết là bác sỹ điều trị cho mẹ ở đây là bác sỹ Hà. Nói chuyện 1 lúc thì a ấy quay qua việc các bệnh khác và cho mình 1 số điện thoại để mua các loại thuốc. Thật ra điều này cũng là thông tin hữu ích nhưng thời điểm đó mình chỉ quan tâm đến MẸ mình thôi. 

Thật ra tại đây mình chỉ thấy ngờ ngợ. Mình thì mình đánh giá cao các vị thuốc nếu có tác dụng thật. Và thầm cảm ơn anh Thế Anh vì nhiệt tình cung cấp thông tin như thế. Nhưng cũng có 1 chút gợn gợn trong đầu là, phải chăng anh là 1 super sales ?? ( A. Thế Anh mà có đọc blog thì đừng giận, nhưng đúng là e suy nghĩ thế thật ). Mong là ko phải.

Chính vì thế, mình lập và viết blog để mang lại 1 cái nhìn khách quan hơn. Mình chỉ viết sự thật, viết về căn bệnh của mẹ và hiệu quả nó mang lại. Nhưng cho dù cho gì xảy ra đi nữa, mình cũng sẽ xem bác sỹ và các cá nhân, cộng sự đã giúp đỡ mình và mẹ là những người tốt, mình mang ơn họ. Ko thể trách họ, kiện cáo họ vì mọi quyết định là do mình. 

Các bạn đọc blog và đang băn khoăn về chọn biểu đồ phù hợp với bệnh nhân của mình thì mình chỉ khuyên được 1 điều rằng :

" Hãy suy nghĩ thật kỹ. Tìm hiểu thật kỹ trước khi quyết định điều trị. Mổ hay ko mổ? Tây y hay Đông y hay cả 2 kết hợp? Bạch Mai , 108, Bệnh viện K hay Việt Xuân? Bác sỹ A hay bác sỹ B? Hãy xem blog này như 1 luồng thông tin để tham khảo. Mình ko là thầy thuốc, ko là nhà dự cảm mà khuyên mọi người nên theo biểu đồ nào cả. Chỉ biết ở ngay chính trường hợp của mẹ mình, mình đã từng lựa chọn những pp như thế và hiệu quả cũng như hậu quả của nó như thế. Chúc các bạn và người thân mạnh khỏe "

Hồ Hữu Thành

P/s : Mọi báo chí, thông tin về Dr Ba, các bạn có thể seach Google từ khóa : Bác sỹ Hoàng Xuân Ba or Dr Ba Hoang. Ngoài ra tại trang chủ bên tay phải, mình có để những link liên kết những thông tin về các pp điều trị ung thư. Các bạn nên dành chút ít thời gian để tham khảo nhé. Cần gì giúp đỡ cứ Yh : Thanhpr_87 or email : thanhpr87@gmail.com / 0972160983. Mình giúp được gì mình sẽ giúp nhiệt tình. Cảm ơn các bạn đã đọc blog. 



Từ 18/05 - sáng 22/05/2012 : Thất thường

Mấy ngày vừa rồi nhiều chuyện xảy ra quá, ko có nhiều thời gian để cập nhật tình trạng của mẹ lên đây. Hôm nay rảnh rỗi 1 chút, tranh thủ ghi vài dòng.

Mấy hôm rồi là ngày nghỉ nên mình trực với mẹ nhiều hơn và nắm rõ hơn các biểu đồ điều trị. Đa số các bệnh nhân ở đấy được điều trị bằng 2 cách :
1. Truyền các chai dịch như DMSO , Kali, C ( mình xem trên vỏ hộp ghi như thế )
2. Uống thuốc nội bộ của VX như nước cây con khỉ, nước hút dịch, nước bồ kết ( chống ho), và các hộp thuốc viên như là Nha Đam Tử, Hồng Ban Khang, cốm ...

Hôm CN là 1 ngày tương đối "bình thường" của mẹ. Bình thường ở đây tức là không đau, ko sốt, ngồi được, ăn vừa phải , ít ho và ngủ tốt. Tuy nhiên tối khuya hôm đấy ( tầm 0h45') thì mẹ tự ý dậy đi vệ sinh mà ko gọi mình ( chắc k muốn mình mệt ). Lúc đó thì mình mới ngủ đc 15', giấc ngủ tương đối sâu nhưng chẳng biết có phải ông bà tổ tiên, chị gái và thằng bạn thân quá cố đánh thức hay không, nhưng mình giật mình và tỉnh giấc. Nhìn lên giường mẹ thì ko thấy mẹ đâu, ngóc đầu dậy thì có 1 bác bệnh nhân ( ko ngủ nằm đc mà ngồi ngủ gật ) có chỉ chỉ tay về phía nhà vệ sinh. Mình bật dậy chạy lại thì thấy đèn tắt. Bật đèn lên và mở cửa nhà vệ sinh ra thì thấy mẹ nằm sõng xoài ra. Mình hoảng quá, gọi 1 bác gái ( chăm người nhà ) ở đấy vào phụ với mình đỡ mẹ dậy. Mẹ vẫn còn ú ớ là mẹ bị ngã rồi k dậy được. Thật hoảng hồn. Nếu mình k thức giấc thì chắc mẹ nằm như thế đến sáng thì chưa biết chuyện j xảy ra. Và cũng may mắn 1 điều là người mẹ mình hơi thấp nên khi ngã ko bị va đầu vào thành bồn rửa mặt. 

Sau đấy có dìu mẹ ra giường, cáu với mẹ 1 chút để mẹ k tái diễn nữa. Một phần lỗi cũng ở mình khi để giường nằm ko sát giường mẹ, thành ra mẹ dậy mà mình k hề hay biết. Qua sự việc này mình cũng muốn nhắn nhủ với mọi người là nên sát sao với người bệnh hơn. Kể cả người bệnh đi lại tốt cũng nên để ý. Vì thực tế ở 108 mình cũng chứng kiến mấy lần người bệnh vào nhà vệ sinh và trượt ngã. Nếu ngã buổi ngày thì còn biết, chứ ngã lúc nửa đêm thì nguy hiểm biết chừng nào.

Sang hôm sau thì mẹ lại có dấu hiệu sốt, ho, đau trở lại. Cái đau này là đau dạ dày chứ ko phải đau vết thương như hồi trước nữa. Cả đêm hôm đấy thì mẹ ko hề ngủ được. Ho suốt đêm. Chị mình mãi mới đi xin được thêm 2 viên thuốc ho cho mẹ. May quá uống vào thì dứt hẳn. Chứ không chắc mệt lả mất. Mẹ ho đờm tương đối đặc, giấy vệ sinh cứ xé ầm ầm cho mẹ nhổ đờm ra đấy. Mình đoán ho đờm là do khí dung. Điều này được cho là tốt vì đờm mẹ còn nhiều.

Tối hôm qua, thứ 2 ( 21/05/2012) mình đi làm về là vào trực mẹ thay cho chị đã trực cả ngày. Trước đó thì a trai ở Quatar có gọi điện về cũng dọa mẹ ko chịu ăn là đặt xông. Xem ra ông anh trai mình dọa có tác dụng. Tối đấy mình đút được gần 2 thìa cơm canh bí ( 2 thìa tức là ăn gấp đôi những ngày trước). Chiều hôm qua thì có 1 đợt rét run và sau đó sốt lên 40 độ. Tối qua cũng lại 1 đợt như thế. Khi sốt lên cao thì họ có truyền 1/2 chai gì đó. Sau đó thì mẹ hạ sốt hẳn và kêu nóng. Mình thì đắp chăn ( do bật điều hòa ) còn mẹ thì phải bật thêm cái quạt nhỏ ở giường nữa. Đêm nay 2 mẹ con ngủ khá ngon và thẳng giấc.

Sáng 22/05/2012

Anh rể vừa nhắn tin bảo là sáng nay mẹ đi siêu âm, kết quả là phổi trái ( đã bị cắt ) đầy hơi, phổi phải ko có dịch. Mình có ntin hỏi về dịch cũ thì ntn thì anh rể bảo ko thấy bác sỹ bảo gì, đang cố gắng tìm hiểu.

Như vậy trong mấy ngày đầu tiên điều trị tại đây, mình thấy có đôi nét như thế này :

Khi điều trị ở khoa Phẫu thuật lồng ngực ở bệnh viện 108 :

1. Mẹ sốt kèm đau ở vết mổ. Có ho nhưng ko ra đờm. Ko thở khí dung.
2. Tinh thần tương đối kém, chống lại mọi thứ, cả người nhà lẫn bác sỹ
3. Sợ hút dịch và nhất quyết ko chịu lên bàn mổ để đặt ống xông dịch


Còn sau khi điều trị tại VX được gần 1 tuần thì :

1. Sốt thất thường. Ngày sốt mấy lần. Ngày thì ko. Sốt ko đau mà chỉ mệt mỏi. Thi thoảng bị rét run cầm cập
2. Tinh thần tốt hơn do ko đau nhiều
3. Tương đối hợp tác với gia đình và bác sỹ ở 1 số việc như uống thuốc, ăn uống ( thật ra vẫn lười nhưng k như ở 108)

Theo đánh giá của cá nhân thì tuần đầu tiên điều trị, mẹ đã dứt được tầm 80% cơn đau. Chưa dứt được sốt và ho.

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

Tối 18/05/2012 : Mẹ lại sốt

Vừa ở VX về. Tối nay Ba bảo để ba ở lại, tối mai ba nhảy xe về quê ít ngày. Dạo này Ba mệt, chăm mẹ cả ngày. Đã 72 tuổi rồi. Mà tính mẹ cũng khó chiều nữa..Định ở lại trực cho ba về nhưng để ba ở lại với mẹ cho "tình cảm" vậy. Sáng mai vào sớm..

Tối nay lúc đi lên thì mẹ đang nằm. Ba bảo mẹ mới sốt xong. 38 độ 4. Chiều hôm nay mẹ lại sốt. Nhưng lần này sốt nhưng mẹ không đau. Lại có hiện tượng ỉa chảy. Nhưng khi báo bác sỹ thì phát hiện ra là do 1 loại thuốc trong đơn. Bác sỹ đã cho dừng uống thuốc đó.

Ngồi tâm sự với mẹ 1 lúc. Phân tích ra. Mẹ cũng bảo là mấy ngày nay ko đau đã thấy mừng mừng. Tiện lời mình nói 1 mạch, về khả năng của bác sỹ Ba, về những bệnh nhân nặng hơn mẹ, về chi phí, về công sức của mọi người. Một lúc thì mẹ cũng ngồi dậy ăn 1 chút cơm  vs canh cá nấu dưa ( chị mình nấu ), chịu khó uống thuốc lắm. Nhưng đc 1 chút lại đòi nằm vì bảo ngồi là ho, mà ho là đau.

Mấy hôm nay mẹ toàn ho ra đờm. Bên 108 trước thì bảo ho ra đờm là tốt. Ko biết bên VX thì như thế có tốt ko nhỉ ? 

Đc 1 lúc thì mẹ sốt. Đo đc 39 độ tròn. Bác sỹ qua bảo uống thuốc Hồng Viêm Khang ( k biết đúng ko nữa ) chưa? Hóa ra cả ngày Ba quên cho uống. Thấy đề ngoài bao là thuốc hạ sốt và dùng trong điều trị sốt xuất huyết. Thuốc dạng bột. Mình theo bác sỹ pha 2 gói cho mẹ uống rồi về vì bệnh viện sắp đóng cửa. 

Bây giờ mẹ đỡ 1 chút rồi. Mai là ngày mình sẽ ở đấy cả ngày với mẹ. Sẽ cập nhật với mọi người sau.

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

Những ngày đầu tiên tại Việt Xuân

Hôm nay, 18/05/2012 là ngày thứ 3 mẹ ở Việt Xuân và điều trị theo phương pháp mới.

Hôm 16/05, phải 4h chiều mới nhập viện xong cho mẹ, các bác sỹ đã gọi Ba ra ngoài để ghi lại lịch sử bệnh lý của mẹ, những triệu chứng v v.. Mẹ nằm ở 607, sau họ lại chuyển qua nằm ở phòng 606, gần ban công.
Sau đó bác sỹ điệu trị ( ms Thành ) đã kê đơn 1 loạt thuốc uống và truyền. Mình có xem qua các vỏ hộp có ghi tên và tác dụng. Chủ yếu là thành phần từ thảo dược, lá cây..có công dụng tăng đề kháng. Bác sỹ dặn người nhà mình mang máy rung ( đã mua ở 108 sau khi mổ) lên để tập hít thở khí rung. Nhưng mẹ mệt quá, ốm và sốt li bì, ko ăn được gì ( chán ăn ). Tối hôm đó mình và ba ở lại, gần như cả đêm mẹ ko ngủ được. Tầm 10h đêm, các bác sỹ có qua cho mẹ thêm 1 số viên thuốc, nhưng uống vào thấy ko đỡ. 12h mình chạy lên gọi bác sỹ lại về tình hình mẹ vẫn đau, sốt, ko ngủ được. Một lúc sau bác sỹ xuống và truyền cho mẹ 1/2 chai giảm đau. Họ bảo rằng mẹ dùng nhiều giảm đau liều cao quá nên giờ đau vùng thượng vị. Qua ngày mai mới khám lại toàn bộ..
Mẹ ngủ đc đến 3h thì lại sốt..Mẹ trách mình rằng sao bảo sang đây ko còn đau nữa mà mẹ vẫn thế. Mình bảo là mẹ mới sang được mấy tiếng đồng hồ, phải có thời gian chứ. Hình như niềm tin của mẹ giờ đặt hết vào đây, mẹ khá sốt ruột. Mình cũng thế..

Sáng hôm sau 17/05, người ta đến đó huyết áp và cặp nhiệt độ cho mẹ. Vẫn sốt nhưng huyết áp thì bình thường. Họ dặn k được đắp chăn cho mẹ khi sốt. Bấy lâu nay toàn thế. Vì mẹ kêu lạnh mà. Nhưng đúng là k đắp chăn thì mẹ giảm sốt nhanh hơn thì phải. Một lúc sau thì có cậu thanh niên vào lấy máu cho mẹ đi xét nghiệm. Trông động tác cũng khá nhẹ nhàng và ko làm mẹ đau như mấy y tá bên Bạch mai và 108.

Điều dưỡng đẩy xe lăn đến và bảo mình đưa mẹ cùng đi chụp X - Quang để xem tình hình dịch như thế nào? 
Mình và ba đi cùng mẹ, xuống tận tầng 1. Điều dưỡng khá chu đáo, đưa mẹ mình xuống tận nơi, liên hệ làm việc và đưa mẹ về. Mình phải đứng đỡ cho mẹ chụp vì mẹ khá yếu, ko đứng được lâu :(.

Sau đấy ba đưa mẹ lên, còn mình đi làm. Ba đi lấy thuốc uống cho mẹ. Ba bảo thuốc này bệnh viện tự sắc lấy, mùi thơm, mà hình như làm từ cây con khỉ thì phải. Buổi chiều thì bác sỹ Ba cùng hội đồng đi đến từng bệnh nhân. Ba kể lại là thấy 1 ông trông dáng dấp thanh cao, đẹp trai đi dẫn đầu, 1 đoàn các ông đi phía sau  nhìn như đi theo tướng ấy ( Ba mình chưa gặp bác sỹ Ba).

Bác sỹ điều trị báo cáo cho bác sỹ Ba mà mặt đỏ gay. Hồi hộp quá thì phải. Sau đấy thấy các bác sỹ đứng thảo luận với bác sỹ Ba rất lâu. Kết quả chụp X quang có rồi nhưng k thấy bác sỹ bảo lại với gia đình mình. Chỉ thấy bác sỹ bảo là với tình trạng của mẹ, cần thiết là vẫn phải chọc dịch, nhưng để tránh làm mẹ sốc thì họ sẽ gây mê rồi mới chọc. Còn hiện tại thì bác sỹ bảo chị mình đi mua thuốc tiêu dịch theo đơn. 

Vì đi làm đến 5h chiều mới về nên tầm đấy mới vào thăm mẹ được. Mang theo cái máy ảnh để chụp lại mấy thứ post lên fb và cả ở đây cho mọi người dễ hình dung. Vào hỏi lại Ba và chị thì bảo mẹ hôm nay ko sốt và ko đau nhiều nữa. Chỉ có là chán ăn và ko chịu ngồi, đi vệ sinh cũng bảo mọi người mang bô đến :(. Cứ ngồi động viên rồi cả hù dọa mẹ là : Mẹ mà ko ăn là con bảo bác sỹ đặt ống xông vào dạ dày đấy. Chứ ko ăn thì làm sao mà khỏe, mà đỡ đau được. Rồi thì mẹ nhìn xung quanh đây này, bệnh họ còn nặng gấp mấy lần mẹ, nhưng họ chịu khó ăn uống, đi lại, còn rủ nhau đi thể dục. Rồi nói luôn cả vấn đề tài chính ( tính mẹ mình cũng sợ hoang phí ) v v nên được 1 lúc sau thì có ngồi dậy thở khí rung và ăn được tầm 6 7 thìa cơm + canh rau ngót. Thuốc thì mẹ vẫn uống đều và ko biết có phải không nhưng rõ ràng là có chút tác dụng khi mẹ ko còn sốt và đau nữa. ( bình thường dịch chảy ra thì mẹ ko đc như thế ).

Tối qua chị gái mình ở lại, mình đưa Ba về. Cả đêm hôm qua mẹ uống thuốc có hiện tượng nôn. Mẹ ngủ được và ko sốt.

Vừa gọi điện vào cho ba, sáng nay 18/05/2012 mẹ ăn ít và lúc trưa bị nôn. Hiện tại mẹ đang sốt lại và bị đau bụng đi ngoài. Ba bảo mình mua thuốc đau bụng cho mẹ. Nhưng cái này phải hỏi ý kiến của bác sỹ. Thuốc tây ko dùng bừa bãi được. Tối mình sẽ vào và thăm dò kỹ hơn ý kiến của bác sỹ. 

Về mẹ và tiểu sử bệnh lí


Mẹ tôi sinh năm 1945 ( Ất Dậu ). Người ta bảo tuổi Gà thường khổ. Tôi không biết đúng hay sai nhưng trong trường hợp của mẹ tôi thì chuẩn rồi. Gia đình tôi có 5 anh chị em ( đến năm 2001 thì chị gái liền kề tôi qua đời do ung thư bàng quang ). Ba tôi là người khá gia trưởng, bảo thủ và rất thẳng tính. Chuyện mắng nhiếc, đánh đập vợ con thì tôi chỉ nghe kể lại. Nhưng mẹ tôi chịu nhiều vất vả. Bà hi sinh rất nhiều để giữ gìn được 1 gia đình hạnh phúc.

Trước thời điểm ra HN khám ( tháng 3/2012), mẹ tôi có triệu chứng ho liên tục suốt ngày, trong vòng 10 năm. Gia đình đã đưa đi khám rất nhiều lần, đủ các loại bệnh viện lớn nhỏ như Bạch Mai, Lao phổi, Việt Đức, Bệnh viện K..., nhưng vẫn chỉ bảo là viêm họng mãn tính or viêm phế quản. Gia đình tôi yên tâm và chỉ cho bà uống thuốc nam điều trị. Bệnh tình không giảm đã đành, cách đây mấy năm đi khám, mẹ tôi lại thêm căn bệnh tiểu đường tuyp II và cao huyết áp :(. 

Tháng 3/2012, sau khi tiến hành chụp CT ở bệnh viện Lao Phổi HN, mẹ tôi được yêu cầu nhập viện vì phát hiện ở Phổi trái có 1 vết mờ, không rõ là gì? Gia đình hơi sợ viện Lao ( do trước chị gái quá cố của tôi cũng từng nằm điều trị 1 thời gian ở đây, cộng với việc sợ lây nhiễm vv ) nên cho mẹ tôi nhập viện Bạch Mai. Ở trong đấy cũng có người quen thân làm bác sỹ nên gia đình cũng yên tâm. Và tại đây, sau khi tiến hành chọc sinh khiết tế bào, bệnh viện Bạch Mai chuẩn đoán mẹ tôi bị Ung thư biểu mô tuýp tuyến thùy trên phổi trái, giai đoạn IIIa(T4, No, Mo). 

Gia đình khá hoang mang. Thời điểm đấy chị gái và anh rể tôi nắm rõ sự tình căn bệnh nhưng có ý giấu diếm tôi và mẹ, cũng như mọi người. Vì thực tế mãi sau này khi mổ xong tôi mới biết mẹ tôi đã ở giai đoạn IIIa rồi. Cả nhà vẫn tin mẹ đang mới giai đoạn I ( vì anh chị tôi thông báo thế). 

Vậy là gia đình quyết định cho mẹ mổ theo yêu cầu của các bác sỹ bên bệnh viện Bạch Mai. Họ giới thiệu sang 108 mổ ( đang thắc mắc sao bạch mai ko mổ mà lại chuyển qua đây???). 

Trung tuần tháng 4/2012, mẹ tôi lên bàn mổ. Bác sỹ Kiểm, trưởng khoa Phẫu thuật lồng ngực của bệnh viện 108 trực tiếp mổ cho mẹ tôi. Ban đầu xác định chỉ mổ bóc tách màng, nhưng sau khi mổ, bác sỹ phát hiện mẹ tôi có di căn hạch vùng nên đã quyết định cắt 1 lá phối trái của mẹ. 

Sau mổ, mẹ tôi suy sụp tinh thần và thể chất. Quá chán nản với bệnh tật, mẹ tôi có dấu hiệu trầm cảm, buông xuôi. Thường xuyên nói điều gở và rất tiêu cực. Ko chịu ăn uống. Có thể do cũng quá đau (mẹ tôi mổ phanh và cắt 1 lá nên đau hơn người mổ nội soi). Sau mổ 15 ngày, mẹ tôi có ăn được cơm, cháo ( rất ít, tầm 1/2 bát con), thấy có dấu hiệu hồi phục, các bác sỹ cho mẹ tôi về và bảo chúng tôi đưa mẹ sang bạch mai để tiến hành xạ trị, hóa chất.

Về nhà, mẹ tôi vẫn đau và bắt đầu có dấu hiệu sốt. Thi thoảng sốt và thường sốt tầm 20 phút, khoảng 38 - 39 độ ). Chúng tôi cho mẹ uống rất nhiều loại thuốc giảm đau liều khá cao như seduxen, paraxetamol, viên sủi efferagan..Sau khi uống thì mẹ giảm đau, giảm sốt nhưng thực tế là những viên thuốc này ko tốt. Hệ lụy là việc gây ra chứng đau thượng vị (dạ dày) của mẹ tôi tính tới thời điểm hiện tại.

Thấy triệu chứng xấu, mất ngủ, đau và sốt, gia đình tiếp tục chuyển mẹ quay lại 108 để tái khám vết mổ thì được đưa đi siêu âm, chụp x quang..Các bác sỹ xác định mẹ tôi bị tràn dịch phổi, cần phải hút dịch.

Các bác sỹ ở đây liên tục truyền cho mẹ tôi các dung dịch có bơm kháng sinh và một số thức thuốc khác, tôi thấy mẹ tôi vẫn mệt mỏi, buồn chán. Nhưng khi vào viện thì k còn sốt nhiều và đau nữa. Có lẽ do thuốc or do mẹ sợ bác sỹ. 

Lần hút dịch thứ 1, mẹ tôi hút được 400ml dịch. Dịch có màu đục, vì thế chúng tôi đã dự đoán mẹ đã bị viêm nhiễm. Và đó là nguyên nhân gây sốt. Sau khi hút được 5phuts, mẹ tôi bị 1 cơn sốc, toàn thân lạnh, phải đắp rất nhiều chăn. Người run cầm cập. Các bác sỹ đã truyền vào cho mẹ 1 dung dịch có chưa Natri clorua thì phải. Sau tầm 5 -7 phút thì mẹ tôi trở lại thân nhiệt bình thường. Thật là hú vía.

Điều lạ là sau khi rút dịch được 1 ngày, mẹ tôi đã tỉnh táo, ngồi dậy cười nói, ăn được ngủ được và ko còn thấy đau như trước. Cả nhà vừa mừng vừa lo. Mừng vì thấy mẹ cười nói, ko đau. Nhưng cũng lo rằng liệu có điềm báo gì đây ko? 

Sau đó 3 ngày ( vẫn tươi tỉnh ) thì mẹ tôi lại có dấu hiệu mệt mỏi và sốt. Chiều hôm đó còn gọi điện cho tôi với giọng điệu cực kỳ bi quan. Hình như mẹ còn khóc. Tôi đi nhanh lên viện xem tình hình thế nào.? Sau khi lên đến nơi thì mẹ gần chọc dịch phổi xong lần thứ 2. Lần này đâu được 200ml. Tôi và ba dìu mẹ về phòng. Đúng 5 phút sau, cơn sốc lại đến. Và lần này nguy hiểm hơn khi các y tá k thể lấy được ven của mẹ ( do ven chìm, vỡ nhiều). Họ tiêm thẳng trực tiếp vào bắp mẹ tôi, nhưng vẫn ko đỡ, mẹ còn thấy khó thở. Tôi lập tức gọi bác sỹ trưởng khoa xuống. 1 Ekip cấp cứu ngay tại giường mẹ. Máy thở oxy, máy đo nhịp tim huyêt áp. Tôi sợ thật sự. Chỉ biết đừng nhìn bác sỹ cứu mẹ mà cầu khấn chị gái, thằng bạn thân quá cố, trời phật giúp mẹ tôi. Ơn trời, sau tầm 15 phút, mẹ tôi đã bình thường trở lại. Hết hồn.

Như vậy là sau 02 lần chọc dịch và cho kết quả như vậy, gia đình tôi cũng đã đoán được nguyên nhân gây sốt và đau ở mẹ. Nhưng vấn đề đặt ra ở đây là qua 2 lần sốc như vậy, dường như mẹ tôi đã phản đối và chống lại phương án hút dịch. Mẹ rất sợ rút dịch. và bản thân tôi và gia đình cũng sợ...

Sau được tầm 4 ngày ko hút, mẹ tôi lại đau , mệt và ốm. Lần này các bác sỹ quyết định cho mẹ tôi mổ đặt ống thông dịch. Lần này thì mẹ quyết liệt. Ko chịu mổ. Gia đình quá khó khăn cho trong việc lựa chọn. Thời điểm ấy, tôi đã tìm hiểu rất nhiều về bác sỹ Tiến sỹ Hoàng Xuân Ba và liệu pháp điều trị của ông. Tôi và chị gái đã mang những giấy tờ cần thiết sang và trực tiếp gặp bác sỹ. Thật hoảng hồn khi bác sỹ bảo rằng vs tình trạng này và phương pháp điều trị cũ, mẹ tôi sợ ko sống nổi được mấy tháng nữa......

Bác sỹ đã tư vấn cho chúng tôi về phác đồ điều trị của bác sỹ rằng bên đó, họ sẽ bơm vào màng phổi của mẹ 1 hoạt chất ko độc tố để ngăn cho việc tiết dịch của mẹ. Vẫn hút dịch nếu cần thiết. Phương pháp mới chỉ ko dùng kháng sinh, ko dùng thuốc của tây y và dùng hoàn toàn thảo dược. Lấy lại đề kháng cơ thể, phục hồi lại chức năng của gan, thận và quan trọng là bỏ đói tế bào ung thư qua chế độ dinh dưỡng đặc biệt.

Có lẽ ko còn nhiều thời gian để suy tính. Biểu đồ hoàn toàn phù hợp với mẹ tôi, và quan trọng là bác sỹ hứa sẽ làm được 02 việc, điều mà thời điểm bây giờ gia đình tôi mong muốn nhất :

1. Giảm triệu chứng sốt và đau
2. Sống đúng nghĩa với từ sống. Bệnh nhân sẽ ko còn cảm giác đau đớn hành hạ. Có thể ra đi thanh thản, nhẹ nhàng mà ko cần dùng moocphin.

Ngày 16/05/2012 ( tức hôm qua), chúng tôi đã làm thủ tục để chuyện mẹ sang Việt Xuân điều trị. 16h chiều ngày hôm qua mẹ mới nhập viện. Và từ bây giờ, tình hình của mẹ tôi như thế nào sẽ được tôi cập nhật đầy đủ ở đây. Cầu mong cho mọi việc sẽ tốt đẹp với mẹ.

Con yêu mẹ


Hồ Hữu Thành.



Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Lời nói đầu

Kính chào tất cả Quý cô bác, anh chị , cùng tất cả các bạn đang theo dõi blog này ! 

Khi tôi bắt đầu viết những dòng đầu tiên cho blog của mình , tôi chỉ luôn hi vọng những trang viết này sẽ mang đến cho mọi người những thông tin hữu ích trong cuộc đấu tranh chống lại căn bệnh ung thư quái ác, đang khiến chúng ta và người thân của mình đau đớn trong tuyệt vọng. Tôi ko phải là 1 bác sỹ, 1 cậu sinh viên ngành y, 1 blogger giỏi viết văn...Tôi chỉ là 1 con người bình thường, đang ngày ngày cùng gia đình chiến đấu để chống lại căn bệnh ung thư phổi cho mẹ tôi, người phụ nữ tảo tần, thương chồng con, sống hiền lành nhưng thật bất công.  Cả cuộc đời hi sinh cho niềm vui và hạnh phúc của con cái và gia đình, vậy mà lúc xứng đáng được nghỉ ngơi, an dưỡng, mẹ lại tiếp tục gồng mình chống chọi với con quái thú hiểm ác mang tên : Ung thư Phổi. 

Tôi viết những dòng này để bày tỏ những kinh nghiệm, những quyết định và quá trình điều trị của mẹ tôi trong quãng thời gian ít ỏi phía trước. Tôi không bảo rằng bạn hãy làm theo những quyết định này. Mà đơn giản hãy xem đây như một thông tin tham khảo. Bởi chính bản thân tôi khi nghe tin mẹ được chuẩn đoán, đã cố gắng tìm kiếm những thông tin hữu ích nhất, làm hành trang trong cuộc chiến một mất một còn này nhưng vẫn thiếu. Để rồi có thời điểm ngồi 1 mình hối tiếc. Blog mong sẽ làm cho các bạn mất ít thời gian hơn khi đưa ra quyết định điều trị cho bản thân mình hoặc người thân. 

Nhật kí điều trị ung thư chủ yếu để nói về những chuỗi ngày điều trị theo phương pháp mới mà được các "báo chí, truyền thông" đánh giá cao. Về người bác sỹ đáng kính Hoàng Xuân Ba ( các bạn có thể search google ), mà theo như tôi tìm hiểu thì ông là " chuyên gia hàng đầu thế giới về điều trị ung thư" . Thật đáng tự hào khi ông là người Việt Nam. Khi tìm hiểu về ông và những bệnh nhân được ông điều trị, cộng với việc hiệu quả điều trị theo phương pháp truyền thống đang khiến mẹ tôi dần kiệt quệ, tôi và gia đình đã quyết định cầu cứu đến Ông. Khá là mơ hồ nhưng chúng tôi ko còn nhiều thời gian nữa. Những lời "quảng cáo" "PR" hay gì gì đó bây giờ ko còn nhiều ý nghĩa.  Chúng tôi đặt trọn niềm tin vào Ông. Và kể từ hôm nay, những chuỗi ngày điều trị theo biểu đồ mới, tôi sẽ cập nhật hàng ngày để các bạn có được cái nhìn thực tế hơn về sự hiệu quả của phương pháp mới. 

Blog của tôi ko mang hàm ý PR cho bác sỹ. Tôi viết rõ sự tình của mẹ từng ngày để các bạn tự đánh giá hiệu quả và quyết định. Nếu thực sự tốt thì thật là phúc đức cho gia đình tôi và toàn thể đất nước mình. Nếu thất bại....các bạn cũng sẽ có câu trả lời cho mình.

Mọi thông tin liên lạc, các bạn có thể email cho tôi theo 2 địa chỉ :

1. dieutriungthudrba@gmail.com
2. thanhpr87@gmail.com

Điện thoại : 0972160983 .


Hồ Hữu Thành